Tôi chỉ là một hạt cát nhà quê Quảng Bình, chỉ ngước mắt nhìn không quá ngọn phi lao, bất chợt lạc vào phòng tranh của họa sĩ Lê Đại Chúc .

Tranh ấy, màu ấy, ý tưởng ấy xô đẩy tôi vào trong cõi mộng, trong sự tưởng tượng, trong mê muội và cả khát vọng sống.

Tôi lang thang, tôi thành kẻ ăn mày màu sắc, bố cục của những khung tranh về đề tài vũ trụ.

Mang ơn anh Lê Đại Chúc, vì nhờ tranh anh tôi hiểu rằng, con người không ngoài vũ trụ thì cũng phải đứng cao hơn nơi mình đang đứng.

Hà Nội , 29/8/2008

Nhà văn, nhà viết kịch Nguyễn Quang Vinh